admin
CHÚNG TA KHÔNG THUỘC VỀ NHAU
Con người có thể cho khỉ “mái ấm” là những cũi sắt, dây xích.
Khỉ không cần.
Con người có thể cho khỉ thức ăn, nước uống để sẵn trong hộp.
Khỉ không cần.
Con người có thể “chăm sóc”, vuốt ve, cưng nựng khỉ.
Khỉ không cần.
Khỉ cần giao lưu, sinh hoạt với bầy đàn, đồng loại.
Con người không thể cho.
Khỉ cần tự mình đi tìm kiếm, hái lượm trái cây tươi non trên cành.
Con người không thể cho.
Khỉ cần đu đưa, chạy nhảy trên những cành cây, tán lá trong hàng nghìn mét vuông rừng rậm.
Con người không bao giờ có thể cho.
Con người và khỉ, khác nhau về môi trường sống như vậy, tại sao vẫn có những người bất chấp quy tắc tự nhiên, đưa khỉ về nhà nuôi với niềm tin mù quáng về một tình yêu thương động vật. Họ tưởng rằng mua khỉ về, cho khỉ ăn uống đầy đủ, cho khỉ mặc quần áo như con người là khỉ có thể thoải mái vui sống. Đó là điều không thể.
Tuy nhiên, không bao giờ là quá muộn. Có những điều con người có thể làm cho khỉ, những điều thực sự tốt cho khỉ. Những việc đó đơn giản và hữu ích hơn nhiều so với việc chăm sóc khỉ trong nhà mình, đó là tự nguyện chuyển giao khỉ cho cơ quan chức năng, cơ sở bảo tồn, đó là không tiếp tay cho những hành vi buôn bán khỉ trái phép. Đó mới chính là cách những người yêu thương khỉ thực sự nên làm!
Tags:
Câu chuyện tối thứ 71800 1522